SƠN TRÀ ( MONKEYS MOUNTAIN
)
4 giờ sáng, trời bắt đầu mát dịu,
đây là thời điểm ngủ ngon nhất của một ngày hè miền Trung nhưng…Tiếng
“binh…binh..binh “của xe Lambretta như đánh thức mọi người. Tôi mệt mỏi ngồi
dậy xuống bếp đánh răng, rửa mặt, mẹ đã chuẩn bị sẳn một nắm cơm vắt, khóet cái
lỗ bỏ vào đấy muỗng mắm ruốt rồi bít lại bằng cơm cho kín,bửa sáng trên bàn là
bát khoai lang khô, cõng mấy hạt cơm ăn
với chút mắm. Ăn xong tôi khóat cái túi tự chế bằng bao cát công sự, có dây
đeo, bên trong là cái rựa bén ( một dụng cụ để chặt, đốn cây),nắm cơm, cái bình
bi đông đựng nước và một miếng mốp để lót vai.Bến xe Lamb gần trường Khiết Tâm
đã đông người, lần lượt rời bến hướng về núi Sơn Trà. Năm ấy-mùa hè 1975- tôi
vừa 13 tuổi, nhỏ con, ốm đói nhưng không yếu !
Từ Nam ra Bắc, núi Sơn Trà rất dễ
nhận ra từ xa nhờ 2 quả cầu màu trắng trên đỉnh ( bây giờ hình như chỉ còn một
) Đó là trung tâm phân tích tín hiệu và kiểm sóat hệ thống rada quân sự, phủ
sóng phần lớn vùng biển đảo Việt Nam. Sơn Trà nằm phía đông bắc thành phố Đà
Nẵng, là phần nhô ra của bán đảo Sơn Trà, trước 1975 là khu quân sự, dân thường
không được phép thâm nhập, nhưng ngay mùa hè đầu giải phóng, dường như dân
nghèo ĐN, lớn bé.trẻ già ai còn sức đều lên núi để kiếm củi, vừa làm chất đốt
vừa buôn bán kiếm cơm qua ngày.