SƠN TRÀ ( MONKEYS MOUNTAIN )
Tiều phu bất đắc dĩ có đủ thành
phần. Hai hoa khôi của trường Đông Giang là TT và AT ( con của bác sĩ PĐ-LC )
cũng quần lững, áo thâm lên núi, hai cô công chúa cõng một khúc cũi cong queo
nhờ ai đó chặt hộ bên rừng. Hai chị em L-L ở xóm tôi, sống bằng “vốn tự có “,
bỏ con thơ mới 4 tháng tuổi ở nhà, lên non kiếm củi, tôi tình cờ dừng chân dười
suối uống nước, bỗng thấy dòng nước trắng ngà, ngước nhìn lên thấy chị ấy đang
bóp bầu vú cho sữa phun ra đỡ tức, còn thằng cu ở nhà chắc đang húp mấy thìa
nước cơm sôi để nguội. Dừng chân bên suối ở cống 19, thầy N –nhà thơ NĐG, từng
là hiệu trưởng trường Bồ Đề An Hải,dựa lưng vách đá, mắt nhìn mây trắng bay,
lưng thầy như còm hơn sau chặng đường dài vác củi, lẩm bẩm những vần thơ
…Đẹp làm sao cô gái Bắc -Sơn Trà
Đêm tháng tám về rừng thông tình tự
Chiều Đông Giang dễ thương như thếu
nữ
Nắng nhuộm dòng sông những sáng qua
phà…
Hình như Sơn Trà ngày ấy chỉ những
cô gái người Bắc “ năm tư” là xinh xắn nhất, có lẽ họ thừa hưởng dáng vóc của
gái Thủ đô, họ cũng là dân chuyên nghiệp nhất, vì ở ngay dưới chân núi, thổ địa
vùng này mà. Chiều dần buông, xa xa khói lam uốn éo bên những nếp nhà lụp xụp,
mây trắng lang thang cũng tụ lại ở cửa Hàn, lom khom dưới núi tiều nhiều,nhiều
chú ,hối hả, tất bật, gánh, vác những bó củi nặng ra bến xe lamb , lúc này
“đồng nghiệp “gái Bắc-Sơn Trà đã áo quần sạch sẽ, túm năm, tụm ba tình tự trong
rừng dương liễu, hay bên những luống khoai lang ven biển ,cũng làm nhiệm vụ
cảnh giới kiểm lâm. Ngòai kia biển đã nổi sóng xôn xao, gió cũng ồn ào, lăn
tròn những túm hoa lông chông, đuổi nhau chạy dài trên bãi cát bao la ,đã ngã
màu tím sẫm…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét