( Phần hai )
Bọn tôi học với nhau từ năm lớp ba. Cô nàng có cái tên đẹp, bọn tôi lại hay bị “cặp đôi “ trong lớp ,nên cái tên ấy luôn được viết tắt LTLT, ghép cả tên và họ của tôi với cô nàng. LT dân gốc cố đô Huế, gia đình theo đạo Thiên Chúa. Ba LT là một thiếu tá chế độ cũ. Hồi ấy, sáng sáng trên đường NQ, bọn trẻ nghèo chúng tôi lội bộ mấy cây số tới trường, vừa đi vừa vẫy tay với những chiếc xe dọc đường xin đi nhờ, có lúc đi nhờ cả xe lính Mỹ, LT và chị, học trên 2 lớp, luôn đến trường trên chiếc Zeep lùn do chính ông thiếu tá rất bảnh bao, mặc quân phục ủi láng cóng chở con đi học, không bao giờ bọn tôi xin đi nhờ được trên chiếc xe ấy..
LT dáng thon thả, tóc thề lúc buông dài ngang lưng, mặt trái xoan với đôi mắt đen to đượm buồn, đôi mày thanh tú, sống mũi dài làm cái miệng nhỏ xinh càng xinh, khuôn mặt LT giống như mặt Đức mẹ Đồng Trinh trong tranh, tượng. Trong lớp LT và tôi đều ngồi đầu bàn, cách nhau cái lối đi lên bảng.Nhà tôi rất nghèo nhưng tôi luôn đứng nhất, nhì lớp, còn LT xinh đẹp lại hát rất hay và hình như thích chọc ghẹo tôi lắm, nên bạn bè mới” cáp đôi”. Thời ấy tôi học một buổi, còn buổi kia đi bán hàng rong, cứ mỗi lần đeo thùng cà rem ngang nhà LT là tôi như cuống lên, kéo nón che mặt cắm cúi đi lẹ qua, vì hay bị cô bé nấp đâu đó dưới giàn thiên lý trước hiên nhà, kêu lại mua kem cho bằng được.(Nhà LT ngay trên đường NQ, thời ấy mặt đường khá cao, có khi gần bằng nóc nhà dân hai bên đường, người ta thường làm giàn để tròng bầu, bí, mướp hoặc dưa tây, hoa thiên lý để che bớt bụi)
Xuân năm 1975 ,tin tức chiến sự, dòng người di tản… như báo hiệu những cuộc chia ly không ngày hội ngộ. Lớp học kết thúc trong tâm trạng hoang mang, lo lắng, LT hát tặng các bạn bài Gọi Tên Bốn Mùa của TCS, giọng ca thanh cao, rung động,truyền cảm , khá già so với cái tuổi 13, 14 khi ấy:
“Rồi mùa xuân không về,mùa thu cũng ra đi .Mùa đông vời vợi, mùa hạ khói mây
Rồi từ nay em gọi, tình yêu dấu chim bay. Gọi thân hao gầy, gọi buồn ngất ngây…
Ôi tóc em dài đêm thần thoại,vùng tương lai, thật xa xôi…
Đường đời hai đứa như những nếp khúc quanh co, lâu thật lâu lại chợt “chộ” nhau (gặp nhau)..Năm năm rồi gặp lại, nàng bây giờ 18, độ tuổi chín muồi của tình yêu và khát vọng. Tôi vẫn như xưa cứ thấy nàng là đỏ mặt ấp úng, hơn nữa thiên hạ đang ngắm nàng trong bộ đồ tắm, trên bãi biển sóng đã lao xao của một sáng đầu hè…Sau ngày giải phóng gia đình nàng dọn về quê nội ở đất cố đô, ba nàng đi cải tạo, nhà xưa đã mất.Khó sống quá, gia đình nàng quay lại ĐN .Nhà nàng bây giờ nằm trên con đường ra bãi tắm MK, ngôi nhà nhỏ, phía trước kê cái bóng bàn cho thuê tính giờ, phía trong thả tấm lưới ngăn lưng lửng, để hai khung đan mành mây xuất khẩu.Thường thì mấy mẹ con ngồi suốt ngày bên khung mành mây, luôn tay đan, chuốt. Chị LT không thấy, chắc đã sang ngang trên một con đò nào đó, còn lại anh trai và em gái. Đàng sau là nơi ở và bếp núc…khá đơn sơ.. Chiều đi làm về hay ngày chủ nhật rảnh rỗi, tôi lại lôi thằng bạn PA đi đánh bóng bàn. Tôi chơi bóng bàn cũng tàm tạm, thỉnh thỏang lại tung những cú đánh xuất thần ,làm khán giả ồ lên thán phục.. Tôi rất ghét thi đấu ăn thua, vì chơi bóng kiểu đó thường phải đánh bóng thật hiểm ,ngắn, xoắy chìm, ghìm nhau sát bàn, còn chơi giải trí kiểu này, tôi tha hồ tung ra những cú rờ ve lốc xoắy ,để quả bóng không kịp đỡ chui tọt qua mành lưới, tôi lăng xăng chạy ra sau nhặt bóng, tranh thủ nhặt nhạnh cái nhìn trìu mến, nụ cười thân thương của cô bạn ngày xửa, ngày xưa. Bàn bóng nhà nàng luôn đắt khách, có nhiều chàng ra ngồi chờ cả buổi chẳng thấy cầm vợt chút nào. Mà có cầm được vợt chắc gì đánh trúng bóng, bởi con mắt cứ liếc xéo xẹo ra sau nhà. Trong đám ấy có một thằng bạn tôi dân Bắc, ông già làm phó giám đốc công ty KTHS… Lâu lâu lúc ít việc ,thấy tôi ngồi chờ bàn trống, nàng ngoắc tôi ra sau, hai đứa ngồi bên nhau, dưới bóng cây trứng cá tâm sự chuyện xưa, chuyện nay. Tôi đã đi học trường nghề, vừa học vừa làm, có tiêu chuẩn tem phiếu, đủ giúp đỡ gia đình qua lúc khó khăn. Nàng cũng nghĩ học nửa chừng, buôn bán không quen, cả nhà sống nhờ vào mấy mành mây xuất khẩu và cái bàn bóng đó. Đôi lúc nàng nhìn tôi thật âu yếm, rồi làm như vô tình, nàng nghiêng đầu vào vai tôi cười khúc khích, tóc dài bay bay, ngọn tóc cũng nghịch ngợm như nàng ,cứ quẹt quẹt vào mặt tôi nhột nhột.Đôi lúc cũng có những quãng lặng, chỉ có tiếng lá xì xào và xa xa vọng về tiếng sóng biển nôn nao.