Thứ Bảy, 15 tháng 9, 2012

BỂ DÂU


BỂ  DÂU ( mở đầu )
    Một sáng sớm đầu mùa hè, như thường lệ, bọn tôi hay rủ nhau chạy bộ ra biển Mỹ Khê tắm. Trời còn mờ tối, dọc con đường NCT, từ bến phà sông Hàn ra biển vắng tanh, sương đêm còn vương trên những đọt cây, mõm lá làm không gian mát lạnh, thỉnh thỏang vài chiếc xe lam chở rau quả, hoa tươi đi chợ bán, tiếng nổ giòn “binh…binh…binh”, phá tan sự yên tĩnh muộn màn của một đêm hè. Hồi chuông mõ công phu từ chùa An Hải ngân nga, ngân nga như  à… ơ…gọi mọi người hòan tục, để bắt đầu một ngày mới trong cõi trầm luân.
    Bãi biển còn tối mờ, sóng rất êm vỗ nhè nhẹ vào bờ cát mênh mông trải dài, những hàng dương liễu còn ngủ mê trong bóng đêm, giật mình tỉnh giấc vì bước chân ai sột sọat trên cát và lá khô. Một đám ngư dân kéo dài thành hàng dọc, từ trên bãi xuống tận mực nước ngang lưng. Trời sáng dần nhìn kỹ mới thấy, mỗi người chỉ mặc một cái bao bố, che nửa phía trước, ngang lưng họ thắt sợi dây thừng nhỏ rồi bắt chéo vào một sợi dây thừng to, dài kéo ra biển xa, mỗi người cách nhau khỏang mét, họ đi giật lùi kéo lưới vây, khi người cuối cùng đã vào  sâu trong bãi, họ lại tháo dây đi ra đầu hàng nhập bọn kéo tiếp, họ lặng lẽ, nhẫn nại…nhiều hôm mặt trời đã lên cao, họ vẫn còn kéo, nhìn những cái mông trần đen sạm trên bãi biển đã nhiều người, cái cảm giác  ái ngại, xót xa cứ mãi đeo bám trong tôi.
    Bọn tôi ào xuống biển lặn hụp, nhào lộn cho  nóng người, vì nước biển lúc  ấy rất lạnh, thường thì trên đường chạy ra bọn tôi nhặt vài cục gạch vỡ, để lúc này chơi trò lặn tìm kho báu, ném cục gạch đi xa rồi tranh nhau bơi , lặn nhặt lên. Ai nhặt được sẽ đứng trên bệ phóng do người còn lại chụm tay vào làm, rồi tung lên không nhào  cái ùm xuống nước .Người tắm đã nhiều, tôi vô tình ném cục gạch hơi xa, lại rơi gần đám đông, cả bọn nhào lặn muốn hụt hơi không thấy , nắng cũng đã chan hòa, tôi la to:
-Lên thôi tụi bây ơi, của cát bụi trả về cùng cát bụi…rối cả bọn ào  ào kéo vào bờ. Bỗng tôi nghe giọng nói phía sau
_Dưới ni cát bụi mô mà có ! Tôi chựng người nhìn lại, mặt tôi đỏ lựng, trước mặt tôi, gần không thể gần hơn, cô bạn học xinh như đức mẹ đồng trinh, ngõen miệng cười châm chọc .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét